Từ "cao tăng" trong tiếng Việt có nghĩa là một nhà sư, tức là người tu hành trong đạo Phật, đã có nhiều năm tu tập và có đức độ cao, được mọi người kính trọng. "Cao" ở đây có nghĩa là "cao quý" hoặc "cao thượng", còn "tăng" là từ chỉ những người tu hành trong đạo Phật.
Ví dụ sử dụng từ "cao tăng":
Câu đơn giản: "Người dân trong làng thường đến thăm cao tăng để học hỏi về đạo lý sống."
Câu nâng cao: "Cao tăng không chỉ là người có đức hạnh mà còn là người truyền bá những giá trị tốt đẹp của Phật giáo đến với mọi người."
Phân biệt các biến thể của từ:
Tăng: Chỉ chung những người tu hành trong Phật giáo, có thể là các vị sư ở các cấp độ khác nhau.
Cao tăng: Chỉ những vị sư đã tu hành lâu năm, có kiến thức và đạo đức sâu sắc hơn.
Nghĩa khác nhau:
Từ gần giống/ đồng nghĩa:
Đức tăng: Cũng chỉ đến những người có đức hạnh trong tu hành, nhưng có thể không nhấn mạnh về thời gian tu hành như "cao tăng".
Sư thầy: Là từ dùng để chỉ những người dạy học trong chùa, thường là các nhà sư, nhưng không nhất thiết phải là "cao tăng".
Từ liên quan: